Thứ Bảy, 23 tháng 4, 2011

Thuật Xuất Vía Theo Phương Pháp Khoa Học Huyền Bí Tây Phương - Chương 19

*******************************************************************************************************
Nguồn: Đăng trên Tâm Linh Và Hạnh Phúc
Link: http://tamlinhvahanhphuc.forumotion.net/t179-topic
Tác Giả: Do ÁNH SÁNG ÚC CHÂU – T2 biên soạn năm 2005
Thông tin thêm về bài viết: Sách tham khảo. Không nên tập theo nếu không có sự hướng dẫn của minh sư. *******************************************************************************************************

19.- Xử dụng thuật xuất vía trong việc làm giảm sự đau đớn vì bệnh tật của thể xác.

Đến đây, các bạn đã biết cách làm thế nào để xuất vía và cách đem thần thức ra ngoài ở một vị trí khác, độc lập với cơ thể vật chất; thêm vào đó các bạn cũng đã biết được cách thâu nhận thông tin và những cảm nhận từ những vị trí cách biệt; từ bản chất, thì đây là một thành tựu và là một khả năng mạnh mẽ mà các bạn đã có được; tuy nhiên, còn nhiều điều hay ho hơn nữa mà thuật xuất vía đã mang lại cho các bạn. Do bởi kiểm soát và tinh thông thuật xuất vía, các bạn cũng có thể từ đó, xuyên qua thuật xuất vía mà các bạn có thể kiểm soát và làm cho cuộc sống cá nhân của các bạn ngày càng tốt hơn.

Bây giờ các bạn sẽ học cách dùng thuật xuất vía để xử lý và khống chế sự đau đớn của thể xác do bệnh tật gây ra.

Đầu tiên, hảy ôn lại những quan niệm của những chương trước; Cơ thể xác thịt vật chất là một cơ thể tạm bợ, nó không có thật; nhưng vì thế giới vật chất là thế giới của vật lý, mà thế giới nầy được thâu nhận bởi ngũ quan và được chứng là thực có thật, do sự thâu nhận thô kệch của ngũ quan nầy. Nên cơ thể xác thịt vật lý nầy (physical body) đả bị nhìn nhận một cách sai lầm là một cơ thể có thật hơn là cơ thể của cái vía (astral body).

Nhà khoa học có thể chứng minh điều nầy bằng cách dùng một cây thước, khẻ mạnh vào tay bạn và nó gây ra một sự đau đớn cho bạn, khiến bạn phải rút tay lại và sự đau đớn đó được ghi nhận trên nét mặt nhăn nhó của bạn; điều nầy có lẻ đủ chứng minh là cơ thể xác thịt là có thật; thêm vào đó nhà khoa học giải thích rằng sự đau đớn được tạo nên, là do một quá trình phối hợp và phản ứng của nhiều hệ thống cơ sinh hóa và vật lý và cuối cùng chấm dứt ở bộ nảo qua sự ghi nhận sự đau đớn nầy. Như vậy, các nhà khoa học đã chứng minh, nhờ con người có bộ nảo vật chất mà con người đã ghi nhận được sự đau đớn nầy và một lần nữa đã chứng nhận rằng cơ thể vật chất là người thầy (Master) và bộ nảo là ông chủ (Boss).

Nhưng sự việc sẽ ra sao, và bộ nảo đang ở đâu, khi cơ thể con người trong lúc ngũ mê, cơ thể bị đánh thuốc mê, bị thôi mien, hay trong những cơn đại định thâm sâu; khi người ta dùng nhiều hình thức khác nhau, gây đau đớn và đánh đập, thậm chí dùng lửa để đốt hay đổ nước đá lạnh xuống thân người trong những trường hợp nầy; thì không một ai kêu đau đớn hay có phản ứng để lộ vẻ đau đớn gì cả; như vậy trong những trường hợp nầy không có một sự đau đớn nào được ghi nhận cả. Thí dụ khác, các nhà khoa học sẽ giải thích làm sao, khi những nhà khổ hạnh du già (Fakir) dùng dùi sắt to lớn, đâm xuyên qua quai hàm hoặc đâm xuyên qua lưởi mà không có gì là đau đớn và không có chảy máu?

Như vậy ở đây, chúng ta có thể ghi nhận rằng trong những trường hợp nầy, những dữ kiện và những thông tin về sự đau đớn đã không đi xuyên qua nảo, nói một cách khác những thông tin đau đớn nầy không được bộ nảo ghi nhận, nên không có một giải thích gì về sự hành hạ và đánh đập đối với cơ thể cả; mặc dù trên mặt thực tế vật lý, những sự việc nầy có xảy ra. Như vậy, lúc đó bộ nảo đang ở đâu và đang làm gì, trong khi cơ thể của mình bị hành hạ như thế (dù vô tình hay cố ý). Thí dụ, cho dù bộ nảo vật lý vật chất, cơ sinh hóa của con người có ghi nhận được những dữ kiện và những thông tin đau đớn nầy đưa lại đi nữa, thì tại sao, bộ nảo không có một phản ứng nào, để khiến cho cơ thể có thể biểu lộ sự đau đớn, khi cơ thể bị xâm hại như thế?

Thật ra, sự lý giải những đau đớn, cùng những liên hệ đến mức độ của sự đau đớn là do thể vía quản lý hay là xảy ra ở những tầng lớp ý thức của thể vía. Hơn nữa, vì thể vía là một thể của ý thức được biểu hiện và suy nghỉ bằng hình ảnh cùng tưởng tượng; nên tất cả những sự đau đớn của cơ thể đều có sự tương hợp và liên quan mật thiết đến hình ảnh cùng sự tưởng tượng hay hồi tưởng đó.

Thí dụ, khi ta nhớ lại một kỷ niệm đau đớn, thì sự nhớ lại nầy sẽ làm tái thể nghiệm lại sự đau đớn đó; và sự nhớ lại nầy, là hình thức của một hình ảnh đau đớn trong quá khứ, đã được tạo ra bằng năng lượng của thể trí và tấm hình nầy đã được thâu nhận và ghi đậm vào băng từ của thể vía; nhưng sự liên hợp với những hình ảnh đau đớn nầy là những cảm giác đau đớn.

Vì thế, tất cả những sự đau đớn của con người đều có đi kèm theo những hình ảnh liên hệ, cùng những sự cảm nhận đau đớn; Do đó, ta có thể kiểm soát và khống chế được sự đau đớn, xuyên qua sự kiểm soát và khống chế hình ảnh. Vì các bạn đã biết được thuật xuất vía, nên các bạn có thể đi ngay vào tiềm thức hay vô thức, rồi từ trong đó mà tìm được những hình ảnh nào mà mình muốn.

Từ đó, ta có một công thức là: Muốn làm thay đổi một sự đau đớn nào đó của ta, thì ta chỉ cần làm thay đổi hình ảnh hay ngẩu tượng nào đó, có liên hệ đến sự đau đớn đó; khi ta làm thay đổi hình ảnh theo một hình thức nào đó, thì nó sẽ quyết định những hình thức cảm giác đau đớn nào xảy ra theo lối đó; còn nếu ta thay đổi hình ảnh theo chiều hướng đồng tính chất với sự đau đớn, thì ta thật sự làm gia tăng sự đau đớn đó; khi ta làm thay đổi hình ảnh theo một chiều hướng khác và đối lập lại với sự đau đớn đó, thì sự đau đớn sẽ giảm xuống và khi ta làm thay đổi hình ảnh của sự đau đớn theo một hình thức mới mẻ hơn, thì sự đau đớn đó sẽ hoàn toàn biến mất.

Có một điều ta cần nhớ rằng, xuyên qua thuật xuất vía, ta có thể kiểm soát và khống chế ngũ quan vật chất của cơ thể như: xúc giác, vị giác, thính giác, khứu giác và thị giác; trong chương nầy chúng ta chỉ học cách dùng thị giác là hình ảnh, nhờ xuyên qua thể vía, mà ta có thể kiểm soát và khống chế sự đau đớn của cơ thể vật chất.

DÙNG THUẬT XUẤT VÍA ĐỂ KIỂM SOÁT VÀ KHỐNG CHẾ SỰ ĐAU ĐỚN:

1.- XÁC ĐỊNH VỊ TRÍ NƠI BỊ ĐAU:

Chổ bị đau trong cơ thể của bạn nằm ở vị trí nào? Nếu bạn bị nhức đầu hay đau đầu, thì nơi bị nhức là nằm ở trong giữa đầu, ở đằng sau đầu hay ở đằng trước trán hay bị đau ở một bên đầu?

2.- CHÚ Ý ĐẾN SỰ ĐAU NHỨC:

Bằng cách để ý và theo dỏi và cảm nhận sự đau đớn, bạn sẽ làm quen với sự đau đớn nầy. Có phải sự đau nhức nầy bị đau như bị điện giựt tăn tăn, bị đau đến tê cả đầu, hay có lúc đau có lúc không v. v...?

3.- THAY ĐỔI SỰ ĐAU NHỨC THÀNH MỘT ẢNH TƯỢNG:

Liên hệ sự đau nhức nầy với một ảnh tượng . Thí dụ: Bạn bị nhức đầu, như nơi đầu bị giựt giựt đau theo nhịp, thì bạn có thể tưởng tượng một ảnh tượng của một quả núi lửa đang phun lửa hay tưởng tượng ảnh tượng một cái búa máy đập xi măng của người thợ làm đường đang khoan xuống mặt xi măng. Sau khi bạn đả tưởng tượng ra một hình ảnh thích ứng, thì bạn liền cho sự đau nhức của bạn liên hệ với ảnh tượng nầy; khi bạn làm gia tăng và chú ý nhiều đến sự liên hệ của đau nhức với ảnh tượng mà bạn đã tạo ra, thì sự đau nhức của bạn có khuynh hướng đồng hóa và nhập làm một với ảnh tượng đó.

4.- TIẾP THEO LÀ BẠN BƯỚC THỐI LÙI VỀ SAU CƠ THỂ CỦA BẠN HAI THƯỚC:

Dùng kỷ thuật xuất vía ra ngoài cơ thể; bạn sẽ cắt đứt ngay tức khắc sự liên hệ với cơ thể vật chất; cũng như bạn đã cách rời bạn với sự đau nhức của cơ thể; như vật bạn đã cảm thấy sự đau nhức đã giảm bớt.

5.- TIẾP THEO LÀ BẠN SẼ DỜI SỰ ĐAU NHỨC RA NGOÀI CƠ THỂ VẬT CHẤT:

Bằng cách, bạn tưởng tượng tấm ảnh mà bạn đã tạo ra khi nảy và sự đau nhức đã đồng hóa với tấm ảnh nầy, bây giờ bạn đem nó ra ngoài cơ thể vật chất của bạn.

Tiếp theo sau đó, bạn hảy tưởng tượng ảnh tượng nầy, hoàn toàn hóa ra thành một tấm ảnh toàn màu đen sậm.

Tiếp theo, bạn tưởng tượng tấm ảnh đen nầy từ từ biến thành một tấm ảnh nhỏ cở kích thước của một con tem dán thư, hay nhỏ hơn nữa cũng được.
Sau đó, bạn di chuyển và dời tấm ảnh nầy ra xa cơ thể của bạn vài cây số; sau khi chắc là tấm ảnh nầy đã thật cách xa cơ thể của bạn; thì cuối cùng là bạn hảy tưởng tượng tấm ảnh nầy bị nổ tung ra không còn tồn tại nữa.

Nên nhớ là kỷ thật kiểm soát và khống chế sự đau đớn có hiệu quả hay không là do khả năng thuật xuất vía của bạn có cao hay không; điều cơ bản là định lực và trình độ quán tưởng đã dạy ở những chương đầu các bạn đả tập thuần thục hay chưa? Nếu trình độ quán tưởng và định lực chưa vững thì bạn sẽ bị cái đau nhức của cơ thể sẽ kéo cái vía của bạn nhập về với cơ thể ngay lập tức và bạn sẽ bị cái đau hành hạ các bạn ngay.

Sau đây là một bài tập nhỏ để kiểm soát định lực cùng trình độ quán tưởng của bạn đã đạt đến mức nào trên thể vía của bạn:

Bắt đầu hảy nhờ một người bạn khác hay tự bạn lấy bàn tay mặt mà nhéo vào da thịt của cánh tay trái hay vào da thịt của bắp đùi nào của bạn cũng được, bạn hảy chú ý và cảm nhận những gì đã xảy ra cho cơ thể của bạn; bắt đầu thì bạn hảy nhéo nhè nhẹ rồi dần dần tăng thêm cường độ mạnh; các bạn sẽ cảm nhận thấy lúc đầu thì không đau, sau đó khi nhéo hơi mạnh một chút, thì các bạn sẽ cảm thấy đau hơn một chút, sau khi cường độ nhéo gia tăng theo sức mạnh đâm dập đau vào da thịt, thì đến một lúc nào đó, các bạn không thể chịu đựng nổi sự đau đớn nầy, do sự nhéo mạnh tạo ra; vì các bạn đả có một cảm giác và một ảnh tượng đang trông thấy trước mắt là đang bị nhéo đau.

Bây giờ các bạn cũng lập lại những động tác nhéo y hệt như vừa rồi; khi bắt đầu, thì các bạn hảy tưởng tượng một ảnh tượng sung sướng nhứt nào đó, của cơ thể mà các bạn đã từng được hưởng thụ qua hay là nhập làm một với một ảnh tượng cao thượng nào đó của tôn giáo, mà các bạn đang theo (Tức nghĩa là các bạn đã xuất vía, và các bạn đang ở trên thể vía đấy) Điều quan trọng là, bây giờ cảm giác đau đớn của da thịt khi bị hành hạ đã được chuyển đổi thành cảm giác và ảnh tượng của sự sung sướng của cơ thể và tinh thần. Khi sự nhéo bắt đầu nhéo nhẹ, thì các bạn hảy tưởng tượng là cơ thể đang hưởng được sự sung sướng khoái cảm nhẹ, khi sự nhéo dần dần tăng cường độ, thì các bạn sẽ tưởng tượng là sự sung sướng về cơ thể và tinh thần của mình được tăng thêm khoái cảm theo nhịp của sự nhéo mạnh tăng lên; lúc nầy bạn có thể kiểm nhận sự khác biệt giữa hai trạng thái khác nhau ở cỏi vía, lúc trước là sự đau đớn của cơ thể, lúc sau là sự sung sướng khoái cảm của cơ thể. Khi cường độ nhéo mạnh tăng lên quá nhiều, thì đến một lúc nào đó, thì các bạn không thể tưởng tượng là các bạn đang sung sướng trong sự khoái cảm của thể xác được nữa; và ngay tức thời các bạn sẽ bị sự nhéo quá đau nầy, mang bạn đang từ sự sung sướng và khoái cảm đang hưởng thụ trên thể vía, mà thần thức của bạn phải nhập trở về thành một với thể xác để lảnh nhận sự đau nhức của thể xác đang chịu do sự nhéo quá mạnh và quá đau nầy mang lại.

Qua bài tập trên, các bạn có thể xác định mức độ định lực và quán tưởng của các bạn ở mức độ nào. Nếu định lực và quán tưởng của các bạn ở mức độ thấp, thì lúc bắt đầu bị nhéo chừng vài giây, là các thể vía của các bạn sẽ bị kéo về nhập một với thể xác ngay, vì các bạn chịu đau không nổi bởi định lực và sự quán tưởng của các bạn ở mức độ thấp. Nếu định lực và quán tưởng của các bạn ở mức độ trung bình, thì mức chịu đựng sự đau đớn sẽ lâu hơn, vì thực ra trên thể vía bạn là bạn đang hưởng thụ sự sung sướng của thể xác mà, mặc dù trên thực tế trong cỏi vật chất là cơ thể của các bạn đang bị hành hạ; đến một mức độ nào đó, thì thể vía của các bạn sẽ bị kéo về nhập một với thể xác, vì định lực và trình độ quán tưởng của các bạn ở mức độ trung bình.

Còn định lực và trình độ quán tưởng của các bạn ở mức độ cao, thì mặc dù trong cỏi vía cơ thể của các bạn có bị nhéo cho đến ra máu, bị xé đứt thịt da, bị người ta có nổi lửa thiêu đốt đi nữa, thì cũng không gây ảnh hưởng gì đến thể vía cùng thần thức của các bạn cả; và các bạn có thể thấy được rỏ ràng cơ thể của các bạn đang bị người đời xâm hại như thế nào, mà không một may may ảnh hưởng đến các bạn, là bởi vì định lực và trình độ quán tưởng của các bạn ở mức độ cao. Nhưng có một điều là nếu không vì một mục đích cao thượng và cứu nhân độ thế nào đó, thì sau khi qua cuộc thử thách, khi các bạn trở về thể xác từ cỏi vía, thì ôi thôi, xác thân đã bị hư hại, tay chân đã bị đức lìa, không thể đem tay chân bằng plastic hay bằng cây mà thay thế vào được; như vậy các bạn sẽ bị thiếu một công cụ hoàn hảo để giao tiếp với cỏi vật chất, nếu các bạn còn nặng nợ với cỏi trần hay còn nhiều việc cần hoàn tất. Còn nếu, định lực và trình độ quán tưởng của các bạn ở mức độ quá cao, vì một mục đích cao thượng hay một nhiệm vụ nào đó cần phải thi hành, thì những sự xâm hại cơ thể của các bạn ở cỏi trần không thể làm cho các bạn đau đớn và không thể nào ảnh hưởng đến các bạn được; vì trước khi thực hiện công việc cao thượng nầy, thì các bạn đã sẳng sàng hy sinh thể xác ở cỏi trần, để tạo một tương lai sáng lạng cho những người còn lại. Và nếu các bạn muốn trở lại cỏi trần để giúp nhân loại nữa, thì các bạn phải biết cách tái sinh trở lại như các vị Cao Tăng Tây Tạng vậy.

Một vài điển hình minh chứng cho bài tập nhỏ nêu trên đã từng xảy ra trong xả hội của chúng ta:

-Những binh sĩ bị tra tấn nhục hình nhưng không bao giờ than van đau đớn cả, vì thần thức, thể vía và hình tư tưởng của họ đã được huấn luyện và nhập một với một lý tưởng cao thượng nào đó.

-Những vị Cao Tăng hay Thánh Nhân của các tôn giáo tự thiêu vì một mục đích cao thượng nào đó hay dùng lửa đại định tam muội để vảng sanh cực lạc, khi ngày giờ đã đến.

-Các tín đồ của một vài tôn giáo, trong cuộc Thánh lể nào đó, đã dùng roi da tự đánh vào lưng cho đến ra máu mà không cảm thấy đau đớn nào cả.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét